Lời tâm sự
Kevin: Division 4
Tôi tốt nghiệp ngành may mặc 2003. Được vào Việt Tiến là niềm mơ ước của biết
bao sinh viên ngành may lúc đó, trong đó có tôi. Và cuối cùng ước mơ của tôi cũng thành
hiện thực. Tôi vào Việt Tiến và may mắn được làm việc tại phòng kỹ thuật, một phòng luôn
tiếp xúc với khách hàng, giải quyết các vấn đề kỹ thuật và triển khai sản xuất cho nhà máy.
Tôi biết đến AIGL như là tên khách hàng Supreme cũng từ đó (lúc đó
chúng tôi gọi là khách hàng Supreme, không gọi là AIGL), tôi biết đến những QC, những
Merchandise của AIGL cũng từ đó. Họ đã giúp tôi có một cái nhìn mới hơn về công việc cũng
như ngành may mặc. Họ đã cho tôi biết thêm về những mẫu mã mới, những quy cách may
mới. Tôi đã học được rất nhiều từ họ.
Công việc của tôi không chỉ dừng lại ở mức độ gói gọn trong phòng mà phải phát triển rộng
hơn nữa, tiếp thu những kiến thức mới và họ lúc đó là niềm mơ ước của tôi. Tôi muốn được
như họ, tôi muốn được tự giải quyết công việc, làm việc độc lập và muốn tự làm việc trực
tiếp với khách hàng mà không phải thông qua các phòng ban khác làm ảnh hưởng tới thông
tin chính thức. Tôi muốn được đi tới nhà máy bằng xe hơi, đi công tác bằng máy bay và
được nhiều người phải ngưỡng mộ như họ. Tôi muốn được nghỉ thứ bảy, được hưởng hai
tháng lương mười ba và đặc biệt tôi rất ngưỡng mộ phong cách làm việc chuyên nghiệp của
họ.
Và ngày đó rồi cũng tới, tôi được gia nhập vào AIGL. Ước mơ của tôi
đã thành hiện thực. Tôi vào AIGL qua một người bạn và tới giờ tôi vẫn thầm cám ơn
người đó vì đã tạo cơ hội cho tôi được vào một môi trường tốt và có điều kiện đễ phát triển
như ngày hôm nay.
Cảm giác vào AIGL của tôi lúc đó thật bỡ ngỡ, thật lạ mà cũng thật quen:
Lạ là một môi trường công việc hoàn toàn khác, không nhộn nhịp, ôn ào như nơi
trước đây tôi đã làm. Một người một máy tính, một điện thoại, ai cũng tập trung vào công
việc của mình, không ai nói với ai tiếng nào, hầu như chi nghe tiếng gõ bàn phím máy tính.
Thỉnh thoảng mới có tiếng nói chuyện điện thoại. Không gian thật yên tĩnh.
Quen là tôi đã gặp lại những người quên, những người đã làm việc với tôi trước đây.
Họ đã giúp tôi rất nhiều trong quá trình thích nghi với công việc, hòa nhập với môi trường
làm việc và môi trường đã làm cho tôi từng bước trưởng thành hơn.
Thời gian cứ trôi qua, công việc cứ thế mà tiếp diễn, gần năm năm trôi qua công ty
đã có nhiều thay đổi so với trước kia. Công ty giờ là một tập thể gắn kết, môi trường làm
việc tốt hơn, chuyên nghiệp hơn, phát triển nhiều khách hàng và nhiều lãnh vực mới cũng sẽ
nằm trong tầm nhìn chiến lược của lãnh đạo công ty. Những người cũ ra đi, những người
mới vào tất cả đều thể hiện sự quyết tâm cao để ngày càng phấn đấu đưa công ty một ngày
một vững mạnh.
Cũng gần năm năm trôi qua với tôi có biết bao niềm vui và nổi buồn, những kỹ niệm
mà sẽ không bao giờ quên được. Những bữa tiệc vào buổi trưa tại lầu 7 mà tất cả chúng ta
cùng thưởng thức, nhiều lúc rất hoành tráng nhưng cũng nhiều lúc chỉ có vài cái bánh, trái
cây, rất vui và thật ấm cúng. Những đêm dài phải thức để chờ email của khách để có thông
tin cho sáng hôm sau và những chuyện khác trong công việc nửa mà chắc chắn ai đã cùng
sống trong môi trường này thì sẽ không bao giờ quên được.
Tôi vẩn còn nhớ như in cảm giác đầu tiên được đi máy bay. Có thể với nhiều người
trong công ty đó là một chuyện rất bình thường như với tôi đó là cả một niềm hạnh phúc,
một niềm vui mà có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên. Tôi đã từng mơ về điều này và nay đã
thanh hiện thực , thật tuyệt vời các bạn ạ.
Những lần mẫu được approve, những lần giải quyết xong công việc cũng như giúp
nhà máy giải quyết được vấn đề sai sót của họ đã đem lại cho tôi những niềm vui trong công
việc, cũng như những lần đi team building, những chuyến đi từ thiện nghẹn ngào đến rơi
nước mắt.
Lần đầu tiên đặt chân lên tịnh xá Bửu Sơn. Chuyến đi từ thiện đầu tiên của tôi cũng
như là lần đầu tiên AIGL tổ chức. Ngoài những phần quà đã chuẩn bị sẵn. Trên đường
đi chúng tôi đã quyên góp thêm của tất cả các anh chị em trên xe được ít tiền và số tiền này
dùng để tặng cho các cụ già neo đơn. Qua một số kênh thông tin tôi cũng biết một số hoàn
cảnh đáng thương của các bé và đã chuẩn bị tâm lý sẵn nhưng thực sự không thể kìm được
nước mắt khi tận mắt chứng kiến những em nhỏ trong tịnh xá. Cá em mặc áo những chiếc
áo đã bạc màu, các em đi chân đất sắp hàng đón chúng tôi khi chúng tôi tới, các em rất dễ
thương, rất hồn nhiên nhưng ánh mắt đượm buồn, các em thiếu thốn về tình thương và cả
về vật chất. Các em thực sự cần sự giúp đỡ của chúng ta nói riêng và sự giúp đỡ của cả cộng
đồng nói chung. Tôi ước có thể làm được điều gì đó nhằm đóng góp một chúi xíu cho những
hoàn cảnh như vậy, và thật tuyệt vời AIGL đã cho chúng tôi có một việc làm ý nghĩa, một cử
chỉ tốt cho cộng đồng, một cơ hội để cảm nhận thêm ý nghĩa của cuộc sống. Các em, các cụ
già của Tịnh xá Bửu Sơn cũng đã có một ngày đầy ắp tiếng cười trong tình yêu thương, sẻ
chia của mọi người. Xin cám ơn AIGL.
Tôi cũng không thể quên chuyến vượt biển, chinh phục độ cao của ngọn hải đăng Kê
Gà để thả ước mơ vào không gian bao la. Ước mơ sức khỏe, ước mơ thành đạt, thật giãn dị
mà đầy ý nghĩa. Đêm gala với những tiết mục vui nhộn của các đội. Những kỹ niệm mà
không bao giờ quên.
Biết bao niềm vui cũng không tránh được những nổi buồn trong công việc. Những
lần mẫu bi reject mẩu, những lần gặp sai sót trong công việc, những bức xúc với nhà máy khi
họ không làm đúng theo ý của mình, những lần bị khách hàng than phiền nhưng trên tất cả
là sự nổ lực của bản thân, sự cầu tiến và tôi đang cố gắng hoàn thiện mình để xứng đáng là
thành viên của đại gia đình Aurora Investments Global Limited.